Đề thi thử vào THPT môn Ngữ văn Lớp 9 - Năm học 2017-2018 - Phòng GD&ĐT Quỳnh Phụ
Bạn đang xem tài liệu "Đề thi thử vào THPT môn Ngữ văn Lớp 9 - Năm học 2017-2018 - Phòng GD&ĐT Quỳnh Phụ", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tài liệu đính kèm:
- de_thi_thu_vao_thpt_mon_ngu_van_lop_9_nam_hoc_2017_2018_phon.doc
Nội dung text: Đề thi thử vào THPT môn Ngữ văn Lớp 9 - Năm học 2017-2018 - Phòng GD&ĐT Quỳnh Phụ
- Phßng GD&§T Quúnh phô §Ò thi thö vµo thpt n¨m häc 2017-2018 M«n : Ng÷ V¨n Thêi gian : 120 phót lµm bµi Câu 1 :3điểm Đọc kĩ đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu: Chuyện kể rằng : em, cô gái mở đường Để cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương Cho đoàn xe kịp giờ ra trận Em đã lấy tình yêu tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa Đánh lạc hướng thù. Hứng lấy những luồng bom Đơn vị tôi hành quân qua con đường mòn Gặp hố bom nhắc chuyện người con gái Một nấm mộ, nắng ngời bao sắc đá Tình yêu thương bồi đắp cao lên (Trích Khoảng trời, hố bom của Lâm Thị Mỹ Dạ) 1,(0,5đ) Xác định phương thức biểu đạt . 2, (1đ) Người con gái trong đoạn thơ đã hi sinh như thế nào? Tìm những lời thơ nói lên điều đó. 3,(1đ) Từ đoạn thơ em có cảm nghĩ gì về con người về dân tộc Việt Nam? (Viết khoảng 7-10 câu ) 4, (0,5đ) Đoạn trích gợi em nghĩ tới những tác phẩm nào trong chương trình Ngữ văn lớp 9? Câu 2 : 3 điểm Viết bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ của em về Sự tự tin Câu 3 : 4 điểm Nêu cảm nhận của em về nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích sau : “Anh hạ giọng, nửa tâm sự, nửa đọc một điều rõ ràng đã ngẫm nghĩ nhiều: - Hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa, cháu cũng nghĩ ngay ngôi sao kia lẻ loi một mình. Bây giờ làm nghề này cháu không nghĩ như vậy nữa.Vả, khi ta làm việc, ta với công việc là đôi sao gọi là một mình được? Huống chi việc của cháu gắn liền với công việc của bao anh em, đồng chí dưới kia. Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất. Còn người thì ai mà chả “thèm” hả bác? Mình sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc? Đấy, cháu tự nói với cháu như thế đấy . - Anh xoay sang người con gái đang một mắt đọc cuốn sách, một mắt lắng nghe, chân cô đung đưa khe khẽ, nói: - Và cô cũng thấy đấy, lúc nào tôi cũng có người để trò chuyện. Nghĩa là có sách ấy mà. Mỗi người viết một vẻ. - Quê anh ở đâu thế? – Họa sĩ hỏi. - Quê cháu ở Lào Cai này thôi. Năm trước, cháu tưởng cháu được đi xa lắm cơ đấy, hóa ra lại không. Cháu có ông bố tuyệt lắm. Hai bố con cùng viết đơn xin ra mặt trận. Kết qua bố cháu thắng chảu một- không. Nhân dịp tết, một đoàn các chú lái máy bay lên thăm cơ quan cháu ở Sa Pa. Không có cháu ở đấy. Các chú lại cử một chú lên tận đây. Chú ấy nói: nhờ cháu góp phần phát hiện một đám mây khô mà ngày ấy, tháng ấy, không quân ta hạ được bao nhiêu phản lực Mĩ trên cầu Hàm Rồng. Đối với cháu, thật là đột ngột, không ngờ lại là như thế. Chú lái máy bay có nhắc đến bố cháu, ôm cháu mà lắc “Thế là một- hòa nhé!” Chưa hòa đâu bác ạ. Nhưng từ hôm ấy cháu sống thật hạnh phúc. Ơ, bác vẽ cháu đấy ư? Không, không đừng vẽ cháu! Để cháu giói thiệu cho bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn.” (Trích Lặng lẽ Sa Pa cuả Nguyễn Thành Long) 1